Tuyên ngôn của họa sĩ
CẢM XÚC ĐẠI NGÀN
Hiện
nay, nền văn minh đô thị đã ngày càng phát triển lớn mạnh, đồng thời những tiêu
cực của xã hội cũng phát triển song song. Những tệ nạn xã hội ngày một tăng. Sự
đe dọa bao trùm lên mọi cơ cấu tổ chức của con người. Những đau khổ không còn
chỉ trong một hay nhiều nhân tố mà là toàn không gian. Người ta trở nên tầm
thường, rẻ rúng, không còn lối thoát.
Những
tác phẩm hội họa của tôi hôm nay không phải là một cảnh báo hay một thông điệp,
mà chỉ là mời gọi và giới thiệu một không gian yên bình, không bất trắc, không
tranh chấp hay mặc cảm; không gian mà chúng ta không phải bị áp lực trong sự so
sánh hay giám sát bởi những cái nhìn đố kị, phân giai cấp. Mọi điều xảy ra theo
tự nhiên và chúng ta sẽ dễ dàng bằng lòng với những công bình đó. Mọi nỗi buồn
vui đều theo mạch thiên nhiên và cũng thật kỳ thú trong những chuyển động bí ẩn
gữa ánh sáng và bóng tối. Con người là nhân tố của thiên nhiên chính vì thế nó
cũng chất chứa những điều bí ẩn như thiên nhiên
Tôi
muốn chối bỏ những văn minh vật chất và những hệ lụy của nó. Chối bỏ một một
nền công nghệ vô cảm. Tôi muốn trở lại với bổn thiện của vạn vật, với sự bình
an đầy màu nhiệm của vạn vật. Trở lại với thiên nhiên và hòa nhập vào không
gian đó, để thấy những điều thú vị về nhân sinh quan, đồng thời chiêm ngưỡng,
khám phá những bí ẩn một không gian đầy ẩn dụ.
Boston,
tháng 8, 2014
NGUYỄN
TRỌNG KHÔI
No comments:
Post a Comment